Nam nhi quân tử anh hùng
Trừ gian dẹp loan khắp cùng vẽ vang
Đầu gối rắn chắc đá vàng
Không lung lay nhượng soái lang hoành hành
Đó là việc của nhơn sanh ( thế gian)
Góp phần trách nhiệm ghi danh để đời
Cũng không đạo đức buông lơi
Bỏ bê con, vợ với nhiều lo toan
Cùng chung gánh vác chu toàn
Sẽ chia an ủi dạy con nên người
Bởi vì nếu trẻ dễ ngươi
Biến lười giáo dục thì người không hay
Cũng vì duyên với nợ nầy
Đã gây nhiều kiếp giờ đây hình thành
Chung nhà vay trả mới sanh
Làm con trai gái nó hành nó quây
Không duyên nó chẳng sum vầy
Nơi đây khó dễ nó gây ta buồn
Không sao dù nước mắt tuôn
Dù không suôn sẻ cũng mình tạo ra
Trả trong một kiếp thôi mà
Nếu ta biết pháp thoát ra ân, thù ( đòi nợ trả ơn)
Lo vợ con, cũng phải tu
Để còn giúp họ giả phù không mê
Thế gian, nghiệp dẫn bốn bề
Nếu không giác biết đem về nhiều đau
Khuyên vợ con. đừng xấu vào
Để tránh cuộc sống lao đao muộn phiền
Thân trai nên chớ tình riêng
Hại gia đình khổ đảo điên quay cuồng
Gia đình hạnh phúc mất luôn
Vợ buồn con hận nó luôn để lòng
Kiếp người vui sướng có không ? ( khổ)
Chỉ là ân oán của vòng trả vay
Nam ơi nhìn rõ trong ngoài
Biết ngay nó giả không say đắm chìm ( mê dục lạc lối)
Không nên để nó vào tim
Đủ ngày nó khởi nó tìm nó lôi
Nam ơi kiếp cuối nam rồi
Dừng thôi, ngũ dục trao dồi thân tâm
Nam ơi chánh niệm gieo mầm
Pháp âm gìn giữ để tâm an dần
Nam ơi phải thoát quả nhân
Kiếp người ngắn tạm vô thường nam ơi
A Di ĐÀ PHẬT A Di ĐÀ PHẬT
A Di ĐÀ PHẬT A Di ĐÀ PHẬT
A Di ĐÀ PHẬT A Di ĐÀ PHẬT
Người nam ít nghiệp, dễ tu trì
Chỉ cần tín nhận, liền xả ly....
mopham
Các bậc tiền bối của Tịnh Độ
Pháp môn Tịnh độ Lý cực cao sâu, Sự cực giản dị. Do vậy, người thiên tư thông mẫn, tri kiến cao siêu thường xem Tịnh độ là pháp tu của bọn ngu phu, ngu phụ, chẳng chịu tu trì. Nào biết đây là pháp môn rốt ráo để mười phương Tam thế hết thảy chư Phật, trên thành Phật đạo, dưới độ chúng sinh, thành thủy, thành chung. Họ thấy kẻ ngu phu, ngu phụ tu được pháp nầy bèn coi thường, sao chẳng xét trong hội Hoa Nghiêm, bậc đã chứng bằng với Phổ Hiền, bằng với chư Phật, vẫn phải dùng mười đại nguyện vương hồi hướng vãng sinh Tây Phương Cực Lạc ngõ hầu viên mãn Phật quả? Miệt thị pháp môn Tịnh độ chẳng chịu tu là coi những vị trong hội Hoa Nghiêm thuộc hạng người gì? Chỗ quy tông cuối cùng của kinh Hoa Nghiêm có đáng nên tôn trọng hay nên coi thường đây?
Có thái độ như vậy không có gì khác hơn là do chưa xét kỹ nguyên do của từng pháp môn thông thường và đặc biệt, cũng như Tự lực, Phật lực, đại, tiểu, khó, dễ, nên mới đến nỗi như thế. Nếu đã xét kỹ, há chẳng học đòi Hoa Nghiêm hải chúng, nhất trí tiến hành cùng cầu vãng sinh ư?
-ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC-