VỌNG GIẢ XÂY THÀNH
NGHIỆP TỪ NIỆM SANH
Bước ra gặp lá lìa cành
Quặn lòng bất chợt mỏng manh kiếp người
Lá ơi, ta đã dễ ngươi
Giờ nhìn lá rụng còn cười được đâu
Lá ơi, ta sẽ quay đầu
Vì ta đã biết Thân đâu dễ thành
Lá ơi, kiếp lá quá nhanh
Màu xanh đã hết lìa cành xuống ngay
Lá ơi, ta chẳng đoái hoài
Mạng mình dài ngắn từ ngày qua đi
Lá ơi, ta có cái gì
Chỉ là duyên hợp cần chi bận lòng
Lá ơi, thân cũng là không
Do vòng luân chuyển nghiệp thành nơi đây
Lá ơi, thành trụ cõi nầy
Phải chăng định luật thay thây đổi Hình
Lá ơi thây Thú đã sinh
Sinh vô số loại đủ hình đủ tên
Lá ơi, mạng chẳng sống bền
Thoáng qua tích tắc có tên sáu đường
Lá ơi, ta thật đáng thương
Vô minh lầm lạc xem thường tử sanh
Lá ơi, lá đã viên thành
Một đời ngắn tạm vàng xanh của mình
Lá ơi, tuy lá vô tình
Nhưng ta đã ngộ đời mình là chi (vô thường)
Lá ơi, tứ đại , li kì
Cũng sanh cũng tử, cũng ly dục trần
Lá ơi, lá đã tạo nhân
Giúp ta tường tận trong phần sát na
Lá ơi, huyễn mộng thật mà
Có ta có nghiệp có nhà vần xoay
Lá ơi, thành trụ an bài
Chỉ trong một niệm thoát ngay vọng về
Lá ơi, lá chẳng tánh mê
Vậy nên lá cũng không hề trả vay
Lá ơi, ta sửa mỗi ngày
Giảm dần vọng tưởng sắc tài hại ta
Lá ơi, cái cõi sa bà
Làm ma cũng có, PHẬT ĐÀ cũng vô
Lá ơi, ta quá hồ đồ
Ngu mê hết kiếp ái hồ đắm say
Lá ơi, dục dẫn trong ngoài
Nếu không chánh định khổ dài lá ơi
Lá ơi, nghiệp trả thấu trời
Khắp nơi vây bủa tơi bời khổ đau
Lá ơi, lá đã mạng mau
Riêng ta khó thoát đường vào Diêm La
Lá ơi, có những loại tà
Dẫn ta, không cưỡng thì ta khổ nhiều
Lá ơi thời mạt bày chiêu
Dẫn mê mất kiếp quá nhiều do tham
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
Lá rụng giúp ta thấy rõ rằng
Nếu không giác ngộ luân hồi tăng

Giới Luật 027- Tại Gia Luật Yếu Quảng Tập - Kinh Ngũ Giới Tướng - Buổi 13- Giới Vọng Ngữ - Phần 1

Pháp Ngữ Mới Nhất
Thống Kê Truy Cập
Đang truy cập: 28
Hôm nay: 65
Tháng hiện tại: 3698
Tổng lượt truy cập: 215498
Các bậc tiền bối của Tịnh Độ
Pháp môn Tịnh độ Lý cực cao sâu, Sự cực giản dị. Do vậy, người thiên tư thông mẫn, tri kiến cao siêu thường xem Tịnh độ là pháp tu của bọn ngu phu, ngu phụ, chẳng chịu tu trì. Nào biết đây là pháp môn rốt ráo để mười phương Tam thế hết thảy chư Phật, trên thành Phật đạo, dưới độ chúng sinh, thành thủy, thành chung. Họ thấy kẻ ngu phu, ngu phụ tu được pháp nầy bèn coi thường, sao chẳng xét trong hội Hoa Nghiêm, bậc đã chứng bằng với Phổ Hiền, bằng với chư Phật, vẫn phải dùng mười đại nguyện vương hồi hướng vãng sinh Tây Phương Cực Lạc ngõ hầu viên mãn Phật quả? Miệt thị pháp môn Tịnh độ chẳng chịu tu là coi những vị trong hội Hoa Nghiêm thuộc hạng người gì? Chỗ quy tông cuối cùng của kinh Hoa Nghiêm có đáng nên tôn trọng hay nên coi thường đây?
Có thái độ như vậy không có gì khác hơn là do chưa xét kỹ nguyên do của từng pháp môn thông thường và đặc biệt, cũng như Tự lực, Phật lực, đại, tiểu, khó, dễ, nên mới đến nỗi như thế. Nếu đã xét kỹ, há chẳng học đòi Hoa Nghiêm hải chúng, nhất trí tiến hành cùng cầu vãng sinh ư?
-ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC-